wap truyen
Wap Đọc Truyện Trên Điện Thoại Miễn Phí: Tiểu Thuyết : Lạc giữa dòng đời - WapTruyenHay

Bài Viết Mới

Tiểu Thuyết : Lạc giữa dòng đời - WapTruyenHay

Tình Trạng : Chưa Hoàn
Tiểu Thuyết: Lạc Giữa Dòng Đời
Tác Giả: Thùy Dương 

CHƯƠNG 1:: Ngày Tựu Trường

  “Mùa hạ cháy ở dưới trời đốt trắng
    Nắng hồng nhung, mây bạc chảy ngân nga
    Cảnh thưa thớt chỉ một con đường vắng
    Cái am xưa, hay đôi chiếc bia già”
                                        (Trích Hè của Xuân Diệu)
****
Thế là một mùa hè nữa lại qua đi vội vã,cái ánh nắng chói chang không còn nữa mà thay vào đó là những cơn mưa đầu mùa tươi mới.
Mấy vũng nước mưa màu đen xì còn đọng lại trên đường phố Sài Gòn, đâu chừng bảy tám giờ sáng lại nghe tiếng rũa thầm của mấy cụ già khó tính cái chuyện Nhà Nước làm đường ẩu tả hết sức! Đi đâu cũng thấy mấy ổ gà chứa đầy nước mưa.

-Chị Hai! Cơm chín chưa truyện vậy chị? –Minh Thư vừa mở cửa trước vừa ngoái đầu ra sau bếp.
-Đợi chút! –Gia Hân nhỏ giọng đáp.
Tiếng ngáp rõ ra vang lên trong căn nhà nhỏ. Ông Minh vắt cái khăn lau mặt lên vai, cái miệng không ngừng lẫm bẫm:
  -Mới sáng sớm, hai đứa làm gì mà ồn ào vậy?
  -Chị Hai nấu cơm đó Ba! – Thư nhí nhố chạy lại gần Ông Minh. Đôi mắt nó sáng lên thông minh và đầy bản lĩnh-12 tuổi,nó giống mẹ y đúc.
  -Hôm nay “bão” à? Con Hân nấu cơm hả? –Bà Chi từ phòng ngó ra.
  -Ôi dào! Hân nó lớn hẵn ra rồi đấy! –ông Minh tặc lưỡi –Sắp gã được rồi!!!
 -Ông tính chi sớm vậy! Phải đi làm để phụ tôi với ông chứ!
  -Thì tôi nói vậy thôi,giờ lo học xong 12 rồi tính tiếp.
  Mặt Hân nhăn nhó, lộ rõ nét thâm quần ở đuôi mắt.
-Ui!!! –Hân rên nhẹ. Dầu từ chão bắn ra, xém tí là phõng cánh tay.-Thư,dọn chén ra bàn ăn đi,chín rồi này!
 Trên bàn ăn là nguyên nồi cơm trắng tuốt, ba miếng tàu hủ với một dĩa rau dền luộc tím ngắt.
 Ông Minh “ăn như Hổ”, vùi cơm và rau vào miệng rồi chép chép.
-Ngon! – Ông Minh.
 Suốt cả buổi, không ai nói tí gì, chỉ truyen nguoi lon tập trung ăn. Hân vủi mấy miếng cơm rồi để chén xuống bàn.
-Con no rồi.- Hân.
-Ừ. Vậy dọn dẹp nhà cửa đi! – Bà Chi ngồi dáng “cháo nguẩy” đáp.
 Hân đi ra nhà sau,lau dọn chổ bếp còn dính chút dầu ăn, xong phơi lại mớ đồ lúc nãy vừa giăc. Trời lên, nắng cũng lên, ánh nắng rọi qua làn da non và mái tóc xuông dài của Hân trong thơ mộng cho dù bây giờ trời đã gần trưa.
  Cô vào phòng mình, đem bộ đồ đồng phục học sinh của mình ra thay. Chiếc áo trắng đã ngã màu từ lâu cùng chiếc quần xanh đã giãn ra trông thấy. Hân ngượng ép nở một nụ cười mãn nguyện - Ổn! –Cô nghiêng đầu cái nhẹ, xong xuôi, xách chiếc túi lên vai.
    Giờ này cũng gần 12h trưa. Mấy quán ăn cũng bận rộn phục vụ khách văn phòng, nhộn nhịp phết!!!
  Hân đội nón lưỡi trai màu hồng phấn che đi cái trán cao cao của mình. Cô dạo quanh vĩa hè, ngôi trường Trung Học Phổ Thông dần dần hiện ra.
  -Hân! – Có tiếng gọi từ đằng sau lưng cô.
-  Dì Năm! – Cô mừng rỡ chạy lại quán cóc ổi của bà cô gần 50 tuổi.
 -Trời nắng thế mà bây đi khơi khơi không sợ đen à ? – Vừa nói, vừa tách ổi, nghe xạc xạc.
 -Con có trắng bao giờ đâu mà sợ đen hả Dì? – Hân gỡ nón rồi quạt quạt.
 -Dù gì cũng là thiếu nữ rồi, nên làm đẹp cho “trai” nó khát chứ.
Hân vội cười, cái răng khểnh lộ ra cùng cặp đồng tiền sâu khuấy – Trước giờ con chưa nghe nói sẽ “khát” một đứa như con Dì ơi!!!
-Bây khéo lo. Nè, ăn miếng ổi cho nó mát. –Dì Năm chìa ổi trước mặt Hân. Cô đón lấy nhai xồm xoàn rồi vội đứng dậy khỏi quán.
  -Sắp đến giờ vô lớp rồi. Con vô nha – Chạy vù, không kịp Dì Năm đáp trả. 

Chưa đến lớp đã nghe mấy âm thanh quen thuộc của mấy đứa trong lớp. Nhân “lu” cười hí hửng bài trò đấu tay với thằng Hiền “lu manh” khiến cả lớp chẵng thể nào trật tự được.
   Hân đi vèo vèo vô lớp. Nhỏ Cát Tường hét to:
  -Gia Hân vô rồi kìa!
  -Trời ơi...lẹ vô đây ngồi coi! –Thúy “điệu” kéo cánh tay gầy gò của Hân vào bàn ngồi.
  -Nhớ mi quá nha! –Di “mưa” véo doc truyen ngan cái má hồng non của Hân. Cô né rồi cười trừ.
  -Tụi mi làm như ta mất tích lâu lắm rồi á! Ta ở đây , đừng bạo lực với ta nữa mà!!! –Vừa cười vừa nói.
  -Nghĩ hè ở nhà chán muốn chết, suốt ngày ăn với ngủ. –Nhi “mỏ vảnh” kêu ca.
 -Còn Duyên thì học hè suốt, căng mấy dây thần kinh luôn!
    Rồi hết đứa này đến đứa khác than thở làm cho Hân cứ lùng bùng lổ tai. Tụi nó thì còn sướng hơn cô gấp 10 lần rồi, hè có ba tháng thôi- trong khoảng thời gian đó Hân phụ Bác Siêu bưng phở với rửa bát đến chiều tối mới về. Tiền có bao nhiêu cũng đưa cho mẹ hết, đầu năm 12 vừa đóng học phí hơn một triệu, đồng phục cũ rồi cũng chẵng dám mua mới. Tính ra Thư nó sướng nhất, nó đâu cần làm thêm mà vẫn được cưng như “bà hoàng”,đồng phục,dụng cụ học tập nó điều có tất. Nhưng Hân chưa bao giờ so bì với Thư cả, dù gì nó cũng là út, cưng chiều và nhường nhịn cũng là đạo lí đúng.
  Chuông vội reo, suy nghĩ của Hân cũng bắt đầu tan biến. Tụi con gái chia điều ra ngồi mấy dãy ghế ở trên. Hân lấy sách Vật Lí ra xem. Mùi sách cũ làm mũi cô nghèn nghẹn.
  Tiếng bước chân càng ngày càng rõ, một người đàn ông chừng 26 tuổi mang trên tay cái túi xách màu đen làm nổi bậc chiếc áo sơ mi màu trắng tinh tươm.
 Cả lớp đứng dậy, mấy đứa con trai lấy tay che miệng cười thầm, còn mấy đứa con gái mồm chữ o hết thảy.
 Là Thầy Lâm Hoàng! (là người mà học sinh nào cũng muốn được Thầy làm chủ nhiệm).
  -Chào! –Thầy Hoàng khẻ đáp rồi cho cả lớp ngồi xuống. Tiếng bàn ghế có chút xê dịch rõ nét. Thầy lấy trong túi một quyển sổ mới cùng cây bút màu xanh để lên bàn.
  -Tôi được Ban Giám Hiệu giao chủ nhiệm lớp mình, giờ chúng ta bắt đầu bầu ban cán sự!
  Mấy cái miệng bắt đầu lên tiếng.. Thầy Hoàng viết lên bảng chữ “Lớp Trưởng” rồi quay xuống lớp.
  -Em đề nghị bạn Dũng!
  -Tú Vi chứ!- Có ý kiến.
 Thầy Hoàng hắng một cái, nheo nheo mắt:
  -Thôi nào! Năm rồi ai làm Lớp Trưởng thì bây giờ vẫn giữ nguyên chức cũ.
   Vậy là Dũng “khờ” lại một năm nữa làm lớp trưởng của lớp. Phó học tập là Tú Vi, phần cờ đỏ giao cho Di “Mưa”, Phát và Đăng, bên trật tự giao cho An An, phó vệ sinh thì Nhân “lu” lãnh chức.

20 phút trôi qua xuôn xẻ, Thầy Hoàng lấy giẻ lau bảng rồi viết tên bài học đầu tiên của stt hay lớp 12. Thầy dạy môn Toán nhưng nét chữ thật điêu hoa và mềm mại như tơ.
  -Ê! Năm nay coi bộ Thầy “đẹp” hơn xưa nhỉ? –Nhi lấy sổ che mặt rồi quay xuống mấy bàn sau.
  -Thầy của ngày hôm nay, hí hí. –Ngọc “lanh chanh” khoái chí.
  -Trật tự !-Thầy Hoàng vỗ bảng mấy tiếng.
   -Thôi, học đi!!!- Gia Hân thỏ thẻ nhắc nhở 2 đứa nhiều chuyện.

****
Mười bảy giờ mười lăm. Chuông trường reo. Tiếng xe máy nổ ầm ầm ngoài cổng trường, học sinh ùa ra cổng như chạy giặc.
Hân đi cạnh An, nhìn lên trời thở nhẹ.
-Cho mày nè! –An lấy trong cặp ra một bịt ni lông màu đen.
-Gì vậy? –Hân đón lấy.
-Đồng phục! Còn mới lắm. Năm nay mẹ tao cho tiền mua thêm đồng phục, bộ này tao mặc năm rồi nhưng còn mới lắm, giờ tao cho mày, mới tẩy xong đó! –Má An cao cao, dáng tròn trịa trông đáng yêu với tóc thắc bím dài đen óng.
  -Thank mày nghen!!!- Hân cười rồi nhéc túi ni lông vào cặp.
  -Mày có đủ Sách Giáo Khoa chưa? –An.
  -Còn thiếu mấy môn nữa thôi!- Hân.
  -Vậy mai tao với mày đi thư viện mượn, nhớ đi học sớm đó nha! –An vẫy tay với Hân rồi đi vào nhà xe.
    Gia Hân đi trên vĩa hè, chân đá mấy viên đá nhỏ một cách vô thức. Chắc năm 12 này sẽ vất vả lắm đây! Thôi thì tới đâu hay đó vậy!!!
     “ Trong gió chiều xuân anh có nghe
        Hơi thở nặng trĩu quấn lấy tâm hồn em
        Anh ơi ! anh có nghe...”- Hân cất giọng trong trẽo giữa đường phố đông người...

Tiểu Thuyết : Lạc Giữa Dòng Đời

Tác Giả: Thùy Dương

Đăng nhận xét

Wap Đọc Truyện Trên Điện Thoại Miễn Phí , Wap đọc truyện hay, wap doc truyen mien phi, wap truyen, wap truyện truyen hay nhat 2014

Tổng số lượt xem trang