wap truyen
Wap Đọc Truyện Trên Điện Thoại Miễn Phí: Cái kết của một chuyện tình và sự tái xuất giang hồ

Bài Viết Mới

Cái kết của một chuyện tình và sự tái xuất giang hồ

Chap 1
TUỔI THƠ ĐẦY BIẾN ĐỘNG

RỒI ĐÂY AI CÓ THỂ…………. THAY THẾ EM
9h AM chủ nhật khi đang chát vớithằng bạn thân, thì điện thoại đổ chuông lucky hot biết ngay số nạ cầm máy alo:
“Cường hả em vô gấp Thanh muốn gặp em lần cuối. Ai vậy, anh phong”……..tut tut……..
chỉ kịp sent lại cho thằng bạn thân, Thanh sắp mất muốn gặp tao lần cuối. Off tắt máy, lấy ví tưởng vẫn còn được 3m500k nào ngờ qua ông anh gặp khó khăn về hỏi tiền, đang dở ngồi bắn gà nên bảo tiền trong ví nào ngờ lão lấy chỉ để lại còn có 300k,bực mình lầm bầm cmn lấy rõ lắmcòn có 300k, chẳng nhẽ gọi điện thoại tổng sỉ vả cho 1 trận. chợt nhớ vẫn còn cái mtxt hiệu Acer core i3 tài sản duy nhất có giá trị hiện tại, của một thằng sinh viên mới ra trường chưa công ăn việc làm ổn định. Ra hiệu cầm đồ tôn đức thắng gặp ngay con giặc cái gần nhà len nén đi vào hỏi thằng chủ quán anh cho em cầm cái máy tính, hất hàm định cầm bao nhiêu nghĩ trong đầu tổ cha mày ông ko cần tiền gấp thì mày lại thành dở hơi dạ 5T được không anh, lần đầu đi cắm đồ à mày. Dạ!!!!!!! mẹ con chó . 3T không hơn,anh làm ơn đi em đang cần tiền gấp cho em thêm một ít, 3T200k không hơn đồng ý thì lập hóa đơn , ngậm ngùi dạ vâng lãi suất 4k /1T đồng ý thì nhận tiền, gủi nhiêu ngày, dạ cho em 1 tháng đianh……. !!!!!!!. về nhà lấy ba lô vơ tạm mấy bộ quần áo gọi taxi ra sân bay, bay ngay vào Sài Gòn
PHẦN I TUỔI THƠ
Phần I: Tuổi thơ " đã được post trong truyện Tuổi thơ dữ dội(^_^) Và Rồi đây ai có thể........thay thế em..!!! "
bonus truyen nguoi lon 2014
mình đã nói từ đầu rồi mà truyệndo thằng chủ theard nó bị cuồng dâm sinh hoang tưởng viết nên thôi mà :
P/S : truyện là ảo dựng nên thôi, các thím đừng tin là thật. truyện chỉ giành cho những người hiểu để đọc và rút ra những gì cần cho cuộc sống của mình mà thôi. Còn những người không hiểu, hay không tin thì các thím có thể đọc để giải trí còn cảm thấy truyện làm cho bại não, hại não hay phải sốc đi viện thì miễm đọctruyện, mà các thím không thấy cái tựa đầu phần 3 và 4 sao.
// văn chương thơ thẩn tự do lên các thím đừng củ hành củ tỏi ở câu cú vì đây không phải là truyện chuẩn phát hành lấy phí của các thím nên các thím thông cảm cho cái này nhóe, còn đừng vào coment gạch ngói nhau làm gì. Vì truyện viết lên không phải để chém gió hay gây lên danh tiếng gì cả
Chap 1 Gia phả để lại cho con cháu đời sau dùng
Sơ qua về tuổi thơ sinh ra trong một gia đình nghèo ở quê HY. bố từng là lính ngụy làm cấp thiếu tátrong sài gòn, thuộc quận gò vấpbây giờ, nhưng thuộc lính tâm lý chiến chỉ ở nhà chỉ huy và thuyết phục cũng như lung lạc các tù công sản “nghe một người bộ đội giải ngũ ở xóm từng áp giải tù sĩ quan ngụy trong đó có ông già sau này kể thế” như các bạn cũng biết xưa VN chia hai chiến tuyến nam, bắc người ở đâu thì phải đi lính ở đó mọi người nghĩ sao chứ đối với mình chuyện đó là bình thường, ko có chi là điều xấu hổ như mọi người nói cả Dòng họ nhà thì xuất phát từ hà tây cũ bây giờ cũng có tí võ gia truyền truyền lại trong dòng họ “Chu” nhưng chỉ truyền cho nam mà ko truyền nữ, ông già thì lại mê võ nên cũng tập luyện từ bé và có bái sư tìm thầy nên về sau cũng là một võ sư có tiếng trong quận đó thời bấy giờ và cũng là dân anh chị có tiếng thời đấy.” nhưng chỉ chuyên cướp lại của bọn đi ăn cướp và cướp của nhà giàu chứ không cướp của người nghèo bao giờ” là lời tâm sự của ông anh đệ tử ruột của ông bôtrên tay trái còn có sẹo của một cuộc đấu súng với bọn cướpđi ăn đêm và khẩu súng đó giờ được anh P đệ tử đích truyền cất giữ làm kỉ niệm. Sau khi bị bắt và đất nước hoàn toàn thống nhất ông già ở lại bắc, nơi một nửa con cái của ông bà nội( 3 người )ở lại lấy vợ lấy chồng còn một nửa theo ông bà vào nam lập nghiệp(5 người). Nói về bà già mình thì là người cùng làng nơi mà ông già




Chap 2
đang tá túc tai nhà ông anh ruột, xưa cũng là một sinh viên trườngsư phạm nếu tính thì khi ra trường về dạy cấp 2 như bây giờ,nhưng đời lắm chớ trêu bả đang học thì bị giải thể vì lý do chiến tranh cái đấy nếu bác nào có thắcmắc thì xin về hỏi những bực tiềnbối sinh từ 1949 đến 1953 thì rõ “năm 69-70” một năm sau nhà trường lại học lại nhưng giấy gọi thì lại bị thất lạc về tứ dân trong khi đó bà ở tân dân, sau khi bạn bè nhập học lại một tháng ko thấy bà đến học, nên tìm nên nhàthì mới biết là giấy báo bị thất lạc xuống nhưng do muộn mất 1 tháng nên thôi thế lại hóa hay, nếu bả được học tiếp thì chắc đã ko có mình bây giờ “trước lúc ta sinh ra ai là ta , đến lúc ta sinh ra ta là ai” theo mọi người kể thì thời trẻ bả cũng thuộc diện xinh gái trắng trẻo, ngoan hiền lại có học vấn nên
nhiều người đeo đuổi, nhưng ko hiểu sao lại ko lấy ai ở thế và tham gia các công tác xã hội bên phụ nữ hợp tác xã và đội giống lúc bấy giờ cho đến năm 38 tuổi, ông bà ngoại định dựng cho căn nhà ở làm bà cô nào ngờ ông giàra ngoài này cũng có bao đám được giới thiệu, nhưng lại ko ưng một ai, thế rồi tình cờ gặp bàở trên đường lại đem lòng yêu bả. đám cưới được tổ chức sau một lời rèm pha của một bà lão hang xóm cũng có 2con gái thoátli vào gò vấp lúc bấy giờ kêu ổng là lính ngụy bị bắt mới được thả ra và là dân có máu anh chị, lại nghiện thuốc phiện đính chính là thuốc đen nguyên chất nhé chứ ko phải thuốc trắng hay các loại tổng hợp như bây giờ, bà đã định bỏ ko lấy ông già nữa nếu thế thì giờ “ta là ai” nhưng rồi có sự đông viên của một bà cũng chơi thân với bà già, bà khuyên “như tôi là gái tân mà lại lấy lẽ ông này làm bên tòa án lại có 4 đứa con riêng”, có làm sao đâu miễn là mình sống hạnh phúc và bà bô lại quyết định cưới ông bô thế là giờ “ta là Cường”
Chap 2 sự ra đời và lời ứng nghiệm
Sau đám cưới năm 1986 hồi đó thì đến 02/11/1987 một sinh linhbé nhỏ chào đời tại trạm y tế xã và đó là một bé trai, đó là mình bây giờ nghe nói trông cũng kháu khỉnh bụ bẫm ko đến lỗi nào, đang sung sướng trong sự vỡ òa vì vợ đẻ mẹ tròn con vuông, chứ ko phải vì đẻ con trai đâu nhé, ông già tui ko có kiểu tưtưởng trọng nam khinh nữ, nhưng nghe nói thì ông bô thích con gái hơn, ổng nhìn mặt tui và lắc đầu kêu thằng này …………. trầm tư suy nghĩ, cũng phải nói qua là ông già tui ngoài là võ sư có thể một đấu với mươi, mười năm người khỏe mạnh ko làm gì nổi. Ông còn là một người rất giỏi trong việc xem bói bài tây và nhìn tướng người qua mặt, thêm tài lẻ là gảy đàn ghi ta cũng như chơi tiêu, thổi sáo ko kém gì dân nghệ sĩ bây giờ .
giờ về làng mà hỏi những người cùng tuổi ông già cho đến nhữngthanh niên trung tuổi từng theo học ông bô bấy giờ, đã biết ông già thì ai cũng biết tài đấy của ông. Thế rồi về nhà bà già mới gặng hỏi, mãi ông già mới nói tôisợ thằng này mai sau hỏng. bà bô cáu sườn nên xoắn kêu ông chỉ hươu nai vớ vẩn con mới đẻ sao ông kêu hỏng mình uốn nắn con từ bé thì sao mà hỏng được, nghe bà già kể nâu cũng quên rồi, ông già đưa tay chỉ nên mặt những điểm mà ông cho là ko nên có, nhưng đấy là tạo hóa ai mà có thể làm gì nổi, cho dù có bà mụ trong truyền thuyết là có thật đi chẳng nữa cũng ko thể sửa đổi được nữa ông kêu thằng này mai sau lớn nên tính rất nóng như chương phi, ko chịu thua một ai, ăn chơi đua đòi cuồng ngạo coi trời bằng vung, thích gây gổ cũng như làm cái họa cho người khác, nếu như ko gặp biến cố lớn trong đời thì sẽ ko bao giờ thành người được, mà chỉ là đồ bỏ. Bà bô im nặng ko nói chi, bả tự nhủ để rồi xem..!!!!!! thế rồi ông bô mang hai mẹ con vào miền nam, sống trong đấy vẫn còn một người anhvà một người em của ông bô đềuđã có vợ con. Ông em tức mình phải gọi bằng chú liền mua đất chỗ gần chùa kỳ quang cho nhà mình để xây nhà, nhưng mồ ma ông bà ông vải, ngày đó

wap doc truyen mien phi

Chap 3
ở đó rất thưa dân mà trên mảnh đất đó lại có 3, 4 cái mả người chết bà bô thì lại duy tâm thứ nhất dinh cơ thứ nhì mồ mả nên ko dám ở. Haiz ông bô thì lại đi làm nghề đạp xích lô với cắt tóc đúng là thời thế quên anh hùng, “quên ông bô còn có tài cắt tóc rất điêu luyện ngày bé mình chưabao giờ phải đi ra hang cắt tóc bao giờ, ông cũng có thể tự để một cái gương to trước mặt và một cái gương nhỏ đằng sau mà tự cắt cho mình như một người thợ cắt cho người khách. hỏi xemgiới cắt tóc thế giới giờ có mấy aitự làm được như thế.” bà bô cương quyết ở chung với nhà ông chú mà ko chịu xây nhà trên mảnh đất đó, dù gì thì cũng là nhà ông bà nội để lại, hơn nữa cũng rộng ở ko hết. Ông bô cùngông chú cả bà thím tính thuyết phục dần dần bà bô, thì bả lại quyết về bắc , ông bồ đành phải chiều ý bả. Về bắc thì ko có nhà ởphải đi ở nhờ nhà một bà mà có con cái vô hết trong nam để bà ở nhà một mình. Đâu ở nhờ được hơn năm thì bà bán nhà chuyển vào nam cùng các con. Thế là nhàmình lại phải chuyển nhà một lần nữa, lần này ở nhờ nhóm trẻ cũng được hơn năm thì có chính sách cấp đất của chính phủ, do bà già từng làm công tác xã hội nên đối với các cấp chính quyền ở thôn xã cùng có vị thế, nên xin được một mảnh đất nói chung là đẹp nhất lúc cấp bấy giờ ở thôn đó, để dựng tạm một căn nhà mànói nhà cho oai chứ là túp lều thì đúng hơn …………..và thế là thời gian cứ trôi cậu bé cũng lớn theothời gian. Mọi người vui vẻ sống trong cái túp nều tranh hai trái tim vàng thời đấy. Nói chung bà bô cũng có mang 3 lần nữa nhưng đều bị sảy nên mình
là con một, tuy nhiên ko phải là con một lại là độc đinh mà mình được ông bô chiều chuộng, ông là một người hết sức gia trưởng và độc đoán cũng như nghiêm khắc. Ông bô bắt mình phải sống một cuộc sống tự lập từ bé từ lúc nên 5 là mình đã phải tự lập vệ sinh cá nhân, cũng như quét dọn nhà cửa nên 6 tuổi mới được đi mẫu giáo lúc này lời tiên đoán của ông già mới được bắt đầu ứng nghiệm, tui chơi với các đứa cùng trang lứa, lúc bấy giờ cũng ko có đồ chơi gì chỉ có bóng nhựa, với mấy thanh kiếm nhựa còn đâu đẽo vót tre là chủ yếu và lúc đó có một thằng mà giờ gia đình nó đã chuyển ra hà nội sống, nhà nó khá giàu nên có khẩu sung nước, nhưng nó lại chơi ích kỉ ko cho ai chơi và sờ vào, lúc đó bé nên cũng ham chứ giờ súng thật hoa cải của mấy ông anh có máu mặt cho cũng chẳng thèm sờ. Tiến lại gần thằng bé kêu ê cho mình xem cái thằng con làm câu: “mẹ bọn dân cu li cu lít nghèo tã mùng tơi ko cho xem” đính chính câu này là thật nhé chứ ko phải bịa ra chém đâu vì nó nghe con mẹ nó cậy có tiền nên khinh mình nhà nghèo, điên máu ko nói gì để cho nó mảichơi mình nhảy vào rằng mạnh được vứt cho mấy đứa bạn chơi, nào ngờ nó nhảy nên cắn mình phát vào vai, điên nên đấm cho mấy phát “bạp bạp” tát đánh tét một phát vào mồm, thằng ranh chảy máu mũi lại chạy lại cầm cái khẩu súng vứt xuống đất chờ thằng ranh chạy đến làm cái rộp thôi thế là tan luôn khẩu súng, hai thằng lao vào vật nhau. Cô giáo thì còn mải buôn dưa lê, nênko để ý đến lúc này mới chạy ra túm hai thằng con phết cho mỗi thằng một cái thước bắt đứng góc bảng đế cả lớp ê lêu lêu mìnhchẳng hề biến sắc mỗi thằng con kia là khóc nức nở, trưa bà già đón về sớm thấy cô giáo kể định giấu ông già nên đến nhà thằng con xin lỗi, nào ngờ con mẹ nó luloa cái mồm nên thế là ông bô biết, hôm đó mình được thay vì ăn cơm trưa thì được một bữa cơm roi điện “ rút lõi đồng ra rồi ko thì bỏ mợ” lằn hết người khócnhư mưa rồi thì bắt quỳ một buổichiều cho nhớ . Vì tự tôn của ônggià sau đó bà già phải ngậm ngùirút 8k ra để đền cho nhà nó, các bác đừng có tưởng 8k là chỉ được chai c2 bây giờ nhé 8k lúc 1993 thì nó là tiền kiếm được sau3 ngày đi làm thêu cật lực của bà già nhé, nhưng lúc đấy bé nên koý thức được




Chap 4
sự cực khổ của bả mình vẫn nhơn nhơn, nhưng đến giờ thì mình đã hiểu được lỗi vứt vả của bà già là như thế nào, bà đưa tiềncho con mẹ đó mà rơm rớm nước mắt. Nếu là giờ đây cho mình quay thời gian lại lúc đó chắc mình sẽ ôm mẹ để mẹ có thể khóc cho bõ tức mà ko phải ấm ức, nhiều lúc nhớ lại chuyện đó mình vẫn rơm rớm nước mắt nghẹn ngào cổ họng mà muốn hét thật to nên mẹ ơi con xin lỗi mẹ…!!!!
Rồi sau đó còn nhiều chuyện xảy ra với cái tính anh hung rơm của mình bấy giờ, nhưng nâu rồi ko nhớ………. mỗi cái đó là ấn tượng khó phai double Rick cho đến giờ
Chap 3 khi bản lĩnh người cha nên tiếng
Lúc này mình đã 7 tuổi đi học lớp1 tại quê xưa đi học muộn chứ ko sớm như bây giờ là 6 tuổi …. lúc bấy giờ nhà cũng nghèo ông già thì lại bị coi là thành phần tàndư của chiến tranh, mặc dù ông đã sống khép mình hết mức có thể và ko gây sự với ai bao giờ.
Nhưng tính cách yên hùng của một võ sư. Cũng như là một dân anh chị như bây giờ mà nói là có số có má khá là dày, cộng với dòng họ bên này là di cư sang nên ko có mấy chỉ có mấy anh emđằng nội nhưng cũng thuộc loại có máu mặt. chứ đằng ngoại thì ko có gì, ông già mạnh dạn ra đấu thầu cùng với một ông bạn mà có thể nói là thân, một khúc sông rộng khoảng 10 mét, dài hơn 1km để thả cá và trúng thầu,sau đó hai ông ngày đêm thay phiên nhau đi tuần. Một hôm đêm hai ông già bắt được một thằng đánh điện cá bằng kích điện, biết là dân xóm dạ thông tinqua cho các thím biết nhé nếu nói về HY thì phải nói khiếp đảm nhất là dân khoái châu lúc bây giờ mà trong khoái châu thì nổi nhất là xã tân dân thường có câu:“chơi với tân dân ko mất gân, thì cũng mất gót” và cá biệt nổi nên có 1 xóm mà khi tất cả các xã lân cận mà nhắc đến tên, cho đến nhiều huyện khác mà biết tới xóm này, lúc này cũng ko ai dám dây vào đó là dân xóm dạ, vì ở đây quy tụ các dân anh chị tứ xứ mà chỉ họ chơi với nhau bao bọc nhau như kiểu đại ca nuôi đàn em bây giờ “hơi nan man các thím thông cảm” quay lại vấn đề chính trong khi ông bạn ko dám nói, gì thì ông bô bảo sao chú mày lại đánh cá ở đây thế, ko biếtbọn tôi đã thả cá và đề biển rồi à.
trong khi đó ông bô còn hơn tuổibố nó U50, đấy là cách giao tiếp xã giao mà cho đến giờ mình vẫncòn phải học ông bô dài dài, thằng con ko nói lăng gì chập haicái vượt kích điện lại vừa bấm điện vừa vụt tới thằng con đâu biết ông già là võ
sư, cũng như từng là một sỹ quantâm lý chiến cấp cao của ngụy quân, nên nắm bắt tâm lý đối phương cũng như đoán được đối phương nghĩ gì và sẽ làm gì, đã được coi là võ sư thì thì phải ứng biến trong mọi tình huống. Tình hình sự việc diễn ra nhanh như cắt chứ ko phải như em kể đâu các thím ạ, ông bô vừa né được sang một bên, thì cả hai cái vượt bổ chúng ngực ông bạn, kiểu như song chảo trong ưng chảo công mà ta vẫn xem ở trongphim cổ trang trung quốc cộng thêm nguồn điện 110v làm ông bạn ông già tê tái, nhanh như cắtông bô chụp lấy hai cái vượt tiếp đến rốp một tay chặt xuống làm hai cái vượt gãy làm đôi, giải nguy cho ông bạn già. Nào ngờ thằng con nhảy nên đạp tới, ông bô liền hạ tấn làm thằng con đạp trúng nhưng tét ngã đau như trời giáng xuống đất, rất điềm tĩnh ông bô lại gần nâng nó nên và cho nó mang cả cá về coi như đền cho nó cái vượt bị gãy, mà koquên nói thêm nếu muốn ăn cá thì cứ nói với tôi một câu . Đính chính là ko phải vì ông bô sợ nó mà làm thế đâu nhé, tai xã hội lúcbấy giờ mới giải phóng nên tình hình xã hội rất phức tạp mà ông bô lai là thành phần tàn dư của ngụy quân gụy quyền, nên ông ko muốn nhiều chuyện.
Tưởng mọi chuyện thế là giải quyết xong, nào ngờ cây muốn nặng nhưng gió không muốn dừng, sau khi thằng con được tha về nó huy động cả xóm nó, bấy giờ xe máy rất hiếm mà chỉ có bọn dân đấy mới có 2 cái còn đâu cả xã mới có hai hay ba cái cúp gì nữa thôi.
Một mind chiến




Chap 5
kẹp 5 cháu, con sinson kẹp 4 cònhai con xe đạp kẹp đôi nữa tổng vệ sinh tất tần tật là 13 cháu toànhàng nguội dao,
côn, mã tấu, gậy gộc… tìm đến nhà hỏi thăm ông bô, thằng đi đầu hỏi mình đkm thằng bố mày đâu, phải nói mình từ bé đã đượcthừa hưởng nhóm máu A của ông bô cũng như của dòng họ. Tuy bé nhưng gan cũng ko bé, một câu réo hoảnh bố ông ko có nhà bốp một cái tát như trời giáng vào mặt một thằng trẻ con như mình hằn 5 ngón tay, tuy đau nhưng ko hề khóc, bà bô xótxa chạy ra các người làm gì mà lạiđánh trẻ con thế. Đkm con cho đó nó lại tiếp thằng chồng mày đâu bảo nó ra đây. Chồng tôi không có nhà, Đkm gọi nó về đây,lúc đó bà bô sợ run bắn người, có mấy người hang xóm sang khuyên can bị chúng nó đập cho mấy cái ko dám nói gì nữa….. lúc đó mình đau nhưng akay nên ko nói gì về nhà thủ sẵn cái tua vít 4 cạnh, phải nói từ vụ đánh nhau vìkhẩu súng nước trở đi ông bô dạy cấm ko được đánh nhau với ai nhưng ko được để bất kì ai động vào mình bằng tuổi hay hơn tí thì tay bo, lớn hơn bắt nạt có thể dùng xiên bút đâm chọctội vạ đâu ông bô chịu, thế là hôm nay được ngày thực hiện những điều ông bô dậy. Trở ra thì đã thấy ông bô đang đứng giữa đám thập tam cẩu, ko biết ông bô nói gì, nhưng con chó lúc nãy tát mình nói mẹ thằng ngụy quân ngụy quyền kia mày ko biết bọn bố mày là ai à, ông bô vẫn điềm đạm nói lỗi là do tôi cho tôi xin đkm mình thấy ông bô nói thế nên càng cay mũi hơn chỉ muốn nhảy ngay vào đâm chết mẹ con chó kia cho bõ tức. Nói vềphần bà bô vì hoảng quá nghe hàng xóm khuyên nên đi báo công an xã với thôn, nhưng như các thím biết đấy bọn xóm đấy thìcó cho kẹo đi chẳng nữa thì côngan xã lúc đó cũng ko dám động vào chúng nó
Máu nóng nổi nên mình làm câu bố đánh chết cmcn đi thằng đấy vừa tát con. Ông bô quay qua nhìn mình chắc chắn dưới ánh trăng rằm lúc đấy vẫn còn lằn 5 ngón tay đỏ trên má, mặc dù ko nói gì, nhưng lúc đó và cho đến giờ mình cũng ko sao quên đượccái ánh mắt đầy phẫn uất khi nhìn thằng con nhỏ bé bị thế. Ui chu cha sao lúc đấy mình yêu ônggià mình thế, ông bô quay qua hỏi sao đánh thằng bé vậy. Thằngchó kia làm cầu bố mày thích thế đấy, ông già cười đểu nhếch mépkiểu cười ruồi, bấy giờ lập tức mặt lạnh như băng
chúng mày có thể đánh tao sao cũng được, nhưng hôm nay chúng mày đã sai lầm một cách trầm trọng là đánh thằng nhỏ, nótiếp đkm thế thì sao. Máu dồn nên não là cái chắc. Đến nước này thì chắc chắn ko còn gì để mất, ko còn gì để phải sống thu mình lại nữa, ông bô nhanh như cắt bay nên đá song phi một chân vào đầu còn một chân vào mạng sườn phải thằng con ko kịp phản ứng, thằng con nằm lăn ra đường ngất luôn mình nhìn cảnh đấy đến giờ mà cứ ngỡ vừa mới sảy ra ngày hôm qua. Tiếp theo một cú ngoắc tay cướp gậy của một thằng đứng ngay bên cạnh như lấy đồ trong túi mình
Mệt quá nay đến đây thui nhé maiviết tiếp các thím thông cảm vì mình vẫn đang trong hoàn cảnh buồn thảm vì RỒI ĐÂY AI CÓ THỂ………………. THAY THẾ EM thảm cảnh.!
Chap 4 bản lĩnh anh hùng được chứng minh…
Tiếp đến ông bô múa gậy nhanh như gió, hạ từng thằng con một, không khác gì mình đang được xem phim trưởng hong kong lúc bấy giờ trên ti vi đen trắng của lão ở xóm,
mà mọi ngày cả xóm xô nhau đến xem mỗi tối. Làm cho những thằng con ko kịp trở tay, mắc dù là dân giang hồ đâm chém, thế nên các thím tự hiểu sự việc diễn ra như nào. Nhưng cái gậy đó, cũng chỉ chạm được đến thằng con thứ 11, cộng thêm thằng conbị song phi là mười hai, khi cây gậy được vung nên để tiếp tục đánh cẩu, giống kiểu bang chủ cái bang đánh chó…..!!!!!!!! mà con chó đó lại là con đầu đàn, thì chát, tiếp đến là phập phập cái gậy gãy dần. Một con mã tấu đâmthẳng về hướng ông già, còn mộtcon chém ngang. Ông bô chỉ kịp lộn người ngửa về đằng sau, nhưng vẫn ko tránh khỏi con tấu chém ngang, xoẹt sượt tay trái làm rách áo máu cũng




đoc thêm tại đây : wap truyen hay

Đăng nhận xét

Wap Đọc Truyện Trên Điện Thoại Miễn Phí , Wap đọc truyện hay, wap doc truyen mien phi, wap truyen, wap truyện truyen hay nhat 2014

Tổng số lượt xem trang