wap truyen
Wap Đọc Truyện Trên Điện Thoại Miễn Phí: Hãy quên như chưa từng quen biết

Bài Viết Mới

Hãy quên như chưa từng quen biết

TÊN TÁC PHẨM: Hãy quên như chưa từng quen biết
TÁC GIẢ: die
THỂ LOẠI: tiểu thuyết, tình cảm
RAITING: 16+

Truyen sex
*Cho tôi nói đôi chút về nội quy:_ người đọc có thể gây chiến tranh trong fic của tôi, tôi rất hứng thú với những cuộc ẩu đả
_người đọc có thể đem truyên đi bất cứ đâu, chỉ cần đừng ăn cắp tác phẩm là được
_tôi sẽ không trung thành với một màu chữ, nếu thấy đau mắt thì báo ngay nha
_có quyền hối thúc, kêu gọi, phê bình, góp ý kiến hay chửi mắng.Đừng quá đáng là đc.
_Cuối cùng hi vọng mọi người dành ít thời gian bình luận cho tôi
Chương 1:
Hôm sinh nhật tôi, ba dẫn về một người phụ nữ và giới thiêu đó là mẹ kế. Đã ba năm từ ngày mẹ mất, tôi nghĩ thời gian đau khổ đó cũng đủ tiêu chuẩn để tôi chấp nhân thêm một người đàn bà khác, thay thế vị trí của mẹ tôi trong gia đình này.
Mẹ kế là người cẩn thận, ngăn nắp, sắc sảo, bà có một đôi mắt tròn, sâu thẳm, sâu đến nỗi nhiều khi tôi thấy dị thường, đáng sợ. Nhưng ba yêu mẹ, chỉ điều đó thôi, đủ rồi.
Tôi 15 tuổi, ba nói đã đăng kí cho tôi học trường S, đây là trường quý tộc, cỡ gia đình giàu “nứt đá” của tôi, ngôi trường này chỉ là hạng xoàng. Tôi vốn không có bạn nên vào trường nào cũng vậy thôi. Không phải tôi chưa thử kết bạn, nhưng dường như tôi thấy họ không giống tôi, tôi không thực sự thích sự đùa giỡn của họ, những câu chuyện họ kể, không thích đến cái ánh mắt họ nhìn tôi. Tôi thấy những người xung quanh đều lằng nhằng, phức tạp, trừ ba và mẹ ruột của tôi.
Sáng ngày đầu đi học, có vẻ như ba và mẹ kế không bận tâm cho lắm chuyện học hành của tôi, ba đi làm, mẹ shopping. Tôi dậy rất sớm, không phải háo hức mà là thói quen. Lúc nhỏ ngủ với mẹ, mẹ dậy sớm, tôi dậy theo, riết cũng quen. Bây giờ là 7 giờ, 8 giờ là đánh trống vào lớp, tôi không thèm ăn sáng. Tôi sách cặp đi học. 1 tiếng đồng hồ thì làm gì cho hết, nên tôi không đi oto, đi bộ cho khỏe, cũng tiện giết thời gian.
Chân tôi bước đều đặn, tay hơi nhịp theo điệu nhạc trong miệng. Đó là một ca khúc thịnh hành, không kém phần sôi động, lời nhạc vừa tuổi, ca sĩ hát hay, đáng nghe, đáng hát.
Tôi chợt suy nghĩ về việc khám sức khỏe định kì hôm qua, bác sĩ cho biết tôi đang ở giai đoạn đầu của bệnh trầm cảm. Đáng lo thật.
Dù đã cố đi chậm, nhưng vẫn đến trường sớm-7 giờ 30. Thôi kệ, còn 30 phút nữa, tôi đến phòng giám thị nhận lớp, tôi đã xin ba cho ngồi rieng một mình, chắc ba đồng ý, tôi không thích có ai ngồi bên cạnh mình, họ rất phiền, khi thì mươn bút, khi thì mượn thước, khi thì kể vài chuyện tuổi thơ, nghe như nhạc đám ma, cố gắng ừ ừ cho qua rồi hôm sau xin ba chuyển chỗ
Vào lớp, chưa có ai, hên thật. Tôi giành ngay bàn cuối, trường này cũng đẹp thật, trồng nhiều hoa, từ chỗ này nhìn xuống sân trường, thấy ngay vườn hoa. Thơ thẩn một lát, tôi ngủ lúc nào không hay
Khi tôi tỉnh dậy là lúc các bạn đã vào lớp đông đủ, vài ánh mắt tò mò, soi mói nhìn xuống con ma ngủ là tôi, tôi làm lơ. Lát sau tôi cô giáo vào, nghe nói tên Hoa, cô Hoa giới thiệu về mình, cô ấy dạy văn, 24 tuổi, chưa có chồng, thích con heo,…cô ấy bô bô một trận rồi ngừng lại một lát. Lại nói tiếp:
-…À, hôm nay có người mới, bạn Đường Nam
Cả lớp xôn xao lên, chắc đây là nhân vật giàu có, mà nghe tên người này có vẻ giống tên Trung Quốc. Cái tiết mục người mới năm nào chả có, nhàm, dù vậy nhưng tôi vẫn muốn xem một chút, cho biết.
Cậu ta vào lớp, quả đẹp trai, nhìn là biết, con đại gia.
-Chào các bạn, tôi là Đường Nam, bố tôi người Trung, mẹ tôi người Việt, rất vui được làm quen.
Người nam, dáng chuẩn. Nhìn mặt cậu ta, có vẻ như hơi miễn cưỡng với việc giới thiệu. Đọc như dập khuôn, chắc cậu ta học thuộc.
-Tịch Nam à, con ngồi sát bên Như nhé.-Cô ta dịu dàng, tôi hơ hoảng, rồi lấy lại vẻ điềm tĩnh, rất nhanh
-Chắc cô chưa nghe hiêu trưởng nói, em bị khiết phích, không thích ngồi bên người khác.
Nghe thế, Tịch Nam nhíu mày, cậu ta có vẻ không hài lòng với câu nói này của tôi.
-Mong cậu thông cảm.-Tôi thêm câu, thực sự mong cậu ta đi dùm
-À, vậy Tịch Nam ngồi ở…-Cô giáo chưa nói hết câu
Cậu ta đi đến trước mật tôi, đến lượt tôi nhíu mày, dai như đỉa.
-Tôi thích bàn cuối.-Cậu ta biện hộ
-Cậu có thể ngồi bàn cuối dãy kia.-Tôi bình tĩnh
-Tôi thích ngôi gần vườn hoa.
-Xin lỗi, tôi đã chọn ngồi trong, còn chỗ bên ngoài, cậu ngồi cũng không thấy được vườn hoa đâu.-Bàn học tôi ngồi là bàn ghép, ý tôi là muốn độc chiếm cả hai bàn
-Thôi các em.-Cô Hoa lên tiếng
-Tôi thích ánh nắng.-Cậu ta tiếp tục phản bác
-Ánh nắng bàn trên cũng không kém gì ở đây đâu.-tôi không phải người thích cãi nhưng tôi ghét thái độ cậu ta
-Tôi thích cậu
Dừng một lát, tôi tiếp:
-Rất nhiều người nói với tôi câu này.
Xem thêm tại đây : Wap Truyen les

Đăng nhận xét

Wap Đọc Truyện Trên Điện Thoại Miễn Phí , Wap đọc truyện hay, wap doc truyen mien phi, wap truyen, wap truyện truyen hay nhat 2014

Tổng số lượt xem trang